Vương Quốc Thiên Đàng, các tầng Trời và Pa-ra-đi
- Bầy Nhỏ
- 2 thg 9, 2022
- 6 phút đọc
HỎI: Anh ơi! Thiên Đàng ở tầng trời thứ ba hả anh??? Thế còn Pa-ra-đi có phải là Thiên Đàng không? Tại sao Nước của Đức Chúa Trời trên đất cũng gọi là Vương Quốc Thiên Đàng.

ĐÁP: Thiên Đàng là một trong nhiều từ được bản Kinh Thánh tiếng Việt dùng để dịch từ 'trời' của Kinh Thánh nguyên ngữ, vì 'trời' trong nguyên ngữ có nghĩa rất rộng. Câu Kinh Thánh đầu tiên, Sáng Thế Ký 1:1, đã dùng từ này ở số nhiều. "Ban đầu, Đức Chúa Trời sáng tạo (các) trời và đất."
Một trong những nghĩa của từ 'trời' đó là Thiên Đàng theo cách hiểu của chúng ta. Thiên Đàng theo cách chúng ta hiểu là nơi ngự của Đức Chúa Trời. Nhưng Đức Chúa Trời không bị giới hạn trong không gian, thì làm sao có một nơi nào đó để Ngài ngự? (ICác Vua 8:27-30). Vậy, Thiên Đàng là nơi sự vinh hiển cũng như tất cả những đặc tính của Đức Chúa Trời thể hiện trọn vẹn. Những tạo vật nào không đạt được tiêu chuẩn vinh hiển, thánh khiết v.v... của Đức Chúa Trời thì không thể tồn tại ở Thiên Đàng. Theo ý nghĩa này thì Thiên Đàng chính là Đức Chúa Trời. Chứ không phải là các từng trời Đức Chúa Trời đã tạo dựng.
Kinh Thánh dạy lúc ban đầu Đức Chúa Trời đã tạo dựng các trời và đất giới hạn trong thời gian và không gian. Các trời là thế giới vô hình hay linh giới, còn đất là thế giới vật chất hữu hình (ICô-rinh-tô 8:6; Sáng Thế Ký 1:1). Con người được dựng nên đặc biệt, vừa có yếu tố vật chất hữu hình, vừa có yếu tố thuộc linh vô hình (Sáng Thế Ký 1:27; 2:7). Do sa ngã, loài người thiếu hụt sự vinh hiển của Đức Chúa Trời (Rô-ma 3:23), đồng thời mất khả năng tương tác với linh giới; cho nên loài người không thể nhận thức được về linh giới hay các trời (Tham khảo Giăng 1:17-18; 3:11-12). Lấy tâm trí của con người học hiểu Kinh Thánh bằng ngôn ngữ của loài người, thì hiểu biết của chúng ta về Thiên Đàng và các trời rất giới hạn. Dầu vậy, chúng ta cũng có thể và cần phải phân biệt được một số ‘các trời’ khác nhau trong Kinh Thánh.
Nơi Đức Chúa Trời ngự. Tại đó thể hiện trọn vẹn vinh quang của Đức Chúa Trời cùng với tất cả những đặc tính thần thiêng siêu việt của Ngài (ICác Vua 8:27; Hê-bơ-rơ 4:14; 7:26. Ê-phê-sô 4:10). Kinh Thánh gọi đây là nơi “cao hơn các từng trời”, cao trọng hơn cả trời của các tầng trời; phân biệt rõ với các tầng trời mà Đức Chúa Trời đã tạo dựng.
Một tầng trời ở dưới nơi ngự của Đức Chúa Trời. Tại đó có các tạo vật thuộc linh như là các thiên sứ, chê-ru-bim, sê-ra-phim - có thể đứng trước sự hiện diện thánh khiết của Đức Chúa Trời. Các sinh vật thuộc linh đó có nhiệm vụ phô diễn vinh quang và thực hiện các công việc của Đức Chúa Trời, là Đấng tạo hóa siêu việt vô hạn trong thế giới hữu hạn của các tạo vật (Ê-sai 14:13-14; 66:1).
Nơi các sinh vật thuộc linh có thể giao tiếp với Đức Chúa Trời mà không cần các phương tiện giao tiếp hữu hình như của loài người (Gióp 1:6-7; 2:1-2).
Nơi được giao cho Sa-tan quản trị. Có lẽ sau khi chống nghịch Đức Chúa Trời, Sa-tan bị đuổi khỏi tầng trời của các thiên sứ (Ê-sai 14:12), nhưng vẫn được quyền quản trị một phạm vi nào đó trong linh giới, tương tự như loài người được giao cho quản trị Đất (Ê-phê-sô 2:2). Đến ngày phán xét cuối cùng Sa-tan mới bị liệng vào vực sâu đời đời (Ê-sai 14:15; Khải Huyền 20:1-3, 10-15).
Tầng trời thứ ba (IICô-rinh-tô 12:2-4), nơi Phao-lô được đưa đến. Ông không nói gì thêm nên chúng ta chỉ biết đây là một trong các trời Đức Chúa Trời đã tạo dựng. Sau khi Phao-lô nói được đưa đến tầng trời thứ ba, ông lại nói được đưa đến Pa-ra-đi. Nếu Phao-lô nói đến cùng một sự kiện, thì tầng trời thứ ba là Pa-ra-đi.
Pa-ra-đi (Lu-ca 23:43; IICô-rinh-tô 12:3-4) là nơi sống tạm của linh hồn những người thuộc về Đức Chúa Trời. Họ đã có sự sống đời đời và đang chết tạm về thân thể. Họ đang chờ đợi đến ngày Chúa Giê-xu tái lâm để phần linh hồn ra khỏi Pa-ra-đi, kết hợp với thân thể phục sinh, rồi cùng với Chúa Giê-xu quay lại thế gian để lập Vương Quốc Bình An. Pa-ra-đi không phải là Thiên Đàng đời đời, mà chỉ là nơi ở tạm do Đức Chúa Trời tạo lập. Người ở Pa-ra-đi được ở trong sự hiện diện vinh hiển của Đức Chúa Trời và được tương giao trực tiếp với Chúa Giê-xu mà không bị phụ thuộc vào thân thể vật chất, nên nhiều người vẫn xem Pa-ra-đi là thiên đàng (Công Vụ 7:55-60; Phi-líp 1:23-24).
Các tầng không gian và bầu khí quyển bao quanh trái đất (Ma-thi-ơ 3:16; Mác 1:10; Công Vụ 7:56).
Trời mới (Ê-sai 65:17; 66:22; IIPhi-e-rơ 3:13; Khải Huyền 21:1). Trời mới cùng với đất mới được tạo dựng thay thế cho trời đất cũ đã bị rủa sả vì tội lỗi của loài người. Các nhà giải kinh cho rằng trời mới đất mới chỉ gồm trái đất và các tầng khí quyển bao quanh trái đất thôi.
Nước Trời hay Vương Quốc Thiên Đàng (Ma-thi-ơ 3:2; 5:1-20; 13:11; Lu-ca 17:20-21 đối chiếu Rô-ma 10:8). Là vương quốc của Đức Chúa Trời ở trên trời, nhưng được Chúa Giê-xu đem đến trên đất. Vương Quốc Thiên Đàng bày tỏ sự hiện hữu của Đức Chúa Trời vô hình vô hạn trong thế giới hữu hình và hữu hạn của loài người. Nước Thiên Đàng không bị giới hạn trong không gian vật lý. Ai được vào Vương Quốc Thiên Đàng sẽ được ở trong sự hiện diện vinh quang, quyền uy của Đức Chúa Trời cùng với những đức tính của Ngài như yêu thương, nhân từ v.v… Bất cứ lúc nào, ở đâu người đó cũng được tương giao trực tiếp với Đức Chúa Trời. Điều kiện để được vào Vương Quốc Thiên Đàng là phải đạt được trọn vẹn sự sống và vinh hiển của Đức Chúa Trời. Người tin nhờ Chúa Giê-xu đã được thoát khỏi ảnh hưởng của tội lỗi, đã nhận được sự sống đời đời và được quyền làm con của Đức Chúa Trời sẽ được ở trong Nước Thiên Đàng. Nhưng vì còn ở trong “thân thể hay chết” giữa thế giới vật chất bị rủa sả này (Rô-ma 7:24; 8:11,19-23), chúng ta không thể cảm nhận sự hiện diện của Đức Chúa Trời. Chúng ta chỉ lấy đức tin để tương giao với Đức Chúa Trời qua “tâm linh và chân lý” thôi (Giăng 4:23-24). Giới hạn trong thân thể chưa được biến hóa hay chưa được phục sinh tạo nên khác biệt giữa Nước Thiên Đàng trên đất và Pa-ra-đi trên trời.
Kinh Thánh có rất ít thông tin về Thiên Đàng đời đời. Vả lại, với tâm trí, kinh nghiệm và bằng ngôn từ của loài người, chúng ta không thể cảm hiểu được Thiên Đàng. Chúng ta không cần cố tìm hiểu Đời Sau sẽ ra thế nào (Giăng 21:21-22). “Chớ lo lắng về ngày mai; vì ngày mai sẽ tự lo cho ngày mai.”, còn hiện tại, chúng ta chỉ tập trung “tìm kiếm Vương quốc Đức Chúa Trời và sự công chính của Ngài” NGAY TRÊN ĐẤT NÀY thôi (Ma-thi-ơ 6:33-34). Dầu bạn không cảm hiểu về Thiên Đàng, nhưng là con của Đức Chúa Trời, bạn chắc chắn sau cuộc đời tạm này, bạn sẽ được trở về “quê hương tốt hơn, tức là quê hương trên trời” Cha cùng Chúa Giê-xu đã chuẩn bị cho bạn (Hê-bơ-rơ 11:15-16; Giăng 14:2-3). Hơn thế nữa, bạn không cần chờ lên trời mới được hưởng nhận Thiên Đàng. Chỉ cần lấy đức tin để…
Tìm kiếm và vui hưởng tình yêu của Cha trên trời,
Phát triển mối tương giao với Cha ngày càng sâu đậm,
Bày tỏ sự hiện diện của Cha trong đời sống của mình và trong tình huynh đệ của Hội thánh,…
…chắc rằng bạn sẽ được vui hưởng Thiên Đàng trong mọi cảnh ngộ ngay trên trần gian này. Nhờ tình yêu của Cha, ân sủng của Chúa Giê-xu và sự cảm thông của Chúa Thánh Linh, “vinh quang tương lai” ở Thiên Đàng trên trời sẽ biến những đau khổ hiện tại thành hương vị thiên đàng cho cuộc đời những người con của Đức Chúa Trời đang sống trên trần gian khổ ải này! (Rô-ma 8:9)

Comentarios