HỎI: Tại nơi tôi sống người ta phát hiện trên một thân cây có hình giống gương mặt của Chúa Giê-xu. Nhiều người gần xa nghe tin kéo đến xem. Có người đọc kinh, cầu nguyện. Có người thắp nhang, khấn vái. Làm vậy có phạm vào tội thờ thần tượng hay không?
ĐÁP: Tội thờ thần tượng là phạm vào điều răn được ghi trong Xuất Ê-díp-tô ký 20:3-5:
"Con không được làm cho mình một hình tượng nào theo hình dạng của những vật trên trời cao, hoặc nơi đất thấp, hoặc trong nước dưới mặt đất. Con không được cúi lạy trước các hình tượng đó hay phụng thờ chúng; vì Ta là Giê-hô-va Đức Chúa Trời của con, là Đức Chúa Trời kỵ tà."
Hình tượng là một vật nhìn thấy được, có hình dạng của bất kỳ một tạo vật nào trong toàn bộ vũ trụ mà Đức Chúa Trời đã tạo dựng.
Thờ hình tượng là bày tỏ cho hình tượng đó những suy nghĩ, lời nói, thái độ, hành động mà mình muốn bày tỏ cho Đức Chúa Trời.
Việc thắp nhang, khấn vái, đọc kinh, cầu nguyện trước một cái cây có hình Chúa đúng là thờ thần tượng. Tuy nhiên, có người cho rằng làm vậy không phạm vào điều răn cấm thờ thần tượng.
Có người dựa vào câu 3, "Trước mặt Ta con không được có các thần nào khác", lý giải rằng tội thờ hình tượng là thờ một vị thần nào khác không phải là Đức Chúa Trời. Còn thờ phượng Đức Chúa Trời mà nhờ vào những hình tượng giúp mình ý thức sự hiện diện của Đức Chúa Trời, cảm nhận được mình đang được đến gần Ngài thì không bị xem là phạm tội thờ hình tượng.
Có người nghĩ rằng điều răn ghi trong Xuất Ê-díp-tô ký chỉ cấm thờ hình tượng do tay mình làm ra. Còn hình tượng có trong tự nhiên thì không nằm trong điều răn cấm này.
Chúng ta sẽ tìm hiểu xem Chúa Giê-xu và Tân Ước dạy gì về vấn đề này.
Giăng 4:21-24 ghi lại lời Chúa Giê-xu dạy về sự thờ phượng mà Đức Chúa Trời đang tìm kiếm, đó là loài người giao tiếp với Đức Chúa Trời như con trên đất đến với Cha trên trời cách Cá Nhân, Trực Tiếp, Chân Thành, và Thích Đáng. Sự thờ phượng đúng ý muốn của Đức Chúa Trời đòi hỏi chỉ một điều kiện duy nhất: Kết ước với Đức Chúa Trời qua giao ước mới của Chúa Giê-xu.
Một người đã tin nhờ sự hy sinh của Chúa Giê-xu được làm con của Đức Chúa Trời rồi thì sự thờ phượng phải là và chỉ cần đến từ tấm lòng chân thành. Tất cả những gì bên ngoài: nơi chốn, thời gian, quang cảnh, hình thức, lễ nghi, cách thức v.v… chỉ phụ thêm vào mà thôi. Trong Chúa Giê-xu, Phao-lô và Si-la, những tù nhân bị cùm trói, mình đầy thương tích, áo quần tả tơi; nhưng sự thờ phượng của hai ông vẫn đẹp lòng Đức Chúa Trời hơn là những người Pha-ri-si nghiêm trang, sốt sắng; các thầy tư tế long trọng, kỉnh kiền đang thực hiện trong khung cảnh thiêng liêng của Đền Thánh Giê-ru-sa-lem.
Sau khi Hội Thánh được thành lập, Phao-lô, một học giả Thánh Kinh thần học Cựu Ước hàng đầu đã giải thích về tội thờ thần tượng trong thư gửi Hội Thánh Rô-ma 1:18-32. Phao-lô giảng giải:
Do sự sa ngã loài người thiếu hụt vinh hiển của Đức Chúa Trời. Từ đó loài người mất khả năng nhận biết Đức Chúa Trời và không thể giao tiếp với Đức Chúa Trời.
Vì yêu thương loài người, Đức Chúa Trời, chủ động bày tỏ chính Ngài cho loài người bằng nhiều cách khác nhau. Ai lắng nghe tiếng nói của lương tri đều có thể nhận biết ý muốn và đường lối của Đức Chúa Trời.
Loài người vì muốn thỏa mãn những tham muốn vị kỷ nên đè ép lương tri, ‘tự xưng mình là khôn ngoan’ cứ ‘suy luận viễn vông’ (Rô-ma 1:21,22), mà làm theo ý riêng thay vì vâng theo ý muốn của Đức Chúa Trời và đi trong đường lối của Ngài.
Các tôn giáo do loài người tự lấy khôn ngoan suy luận mà lập nên đã chối bỏ uy quyền và vinh quang của Đức Chúa Trời là Đấng Tạo Hóa Chí Tôn; hạ thấp Ngài xuống ngang với những điều loài người tìm kiếm ngay trên trần gian này. Doanh nhân thờ Thần Tài, người muốn yên ổn thờ Thổ Địa, người cần gia đình êm ấm thờ Ông Táo. Người ta thờ cả thần núi, thần sông, thần voi, thần khỉ, thần bò, thần bọ hung. Phao-lô nói trong Rô-ma 1:23 – “Họ đã đổi vinh quang của Đức Chúa Trời bất diệt để lấy hình tượng của loài người hư nát, hoặc của chim muông, thú vật, hay loài bò sát.”
Không có giao ước của Chúa Giê-xu, người ta thờ phượng Đức Chúa Trời chỉ để được Ngài thỏa đáp những ham muốn của mình chứ không hề “tôn cao Ngài là Đức Chúa Trời và không tạ ơn Ngài.” (Rô-ma 1:21).
Không nhận biết Đức Chúa Trời và không có mối liên hệ với Đức Chúa Trời, các tôn giáo của loài người phải dựa vào những hình thức bên ngoài, như đền miếu, ảnh tượng… để có ảo tưởng về sự hiện diện của Đức Chúa Trời; phải lấy sự cung kính, lễ lạc, cúng tế để hi vọng được Đức Chúa Trời chiếu cố.
Các tôn giáo “đã đổi chân lý của Đức Chúa Trời để lấy sự dối trá; thờ phượng và phục vụ tạo vật thay vì Đấng Tạo Hóa, là Đấng đáng được ca ngợi đời đời!” (Rô-ma 1:25). Đức Chúa Trời không chấp nhận sự thờ phượng như vậy, cho nên tín đồ hành đạo theo tôn giáo không có mối tương giao với Đức Chúa Trời, càng thực hành thì tâm linh càng tăm tối, đạo đức càng suy đồi, luân lý càng bại hoại.
Theo Kinh Thánh dạy như đã trình bày trên đây thì bất cứ một người nào, đứng trước bất cứ một vật thể nào nhìn thấy được để bày tỏ suy nghĩ, lời nói, thái độ, hành động của mình với bất cứ một vị thần linh nào, mà hi vọng rằng nhờ vật thể đó nên thần linh sẽ lắng nghe và chấp nhận điều mình ước ao, cầu xin; thì người đó đã xúc phạm Đức Chúa Trời và đã phạm phải điều răn cấm thờ hình tượng.
Chúa Giê-xu phán: “Ta là đường đi, chân lý và sự sống. Chẳng bởi Ta thì không ai được đến với Cha.” – Giăng 14:6. Ngài dạy các môn đồ lấy đức tin giao tiếp với Đức Chúa Trời đơn thành như con đến với Cha. Nếu chúng ta phải nhờ hình tượng Chúa trên một gốc cây mới có chút hi vọng được Cha trên trời đoái nghe và ban phước cho, thì chúng ta cần phải xem xét lại đức tin của chúng ta đối với Chúa Giê-xu, Đấng đã vì yêu thương chúng ta mà hy sinh trên thập tự giá để đưa chúng ta trở về với Cha trên trời.
"Hỡi anh em, vì chúng ta nhờ huyết Đức Chúa Jêsus được dạn dĩ vào nơi rất thánh. Vậy, chúng ta hãy lấy lòng thật thà với đức tin đầy dẫy trọn vẹn, mà đến gần Chúa. Hãy vững lòng đến gần ngôi ơn phước, hầu cho được thương xót và nhận lãnh ân sũng trợ giúp chúng ta kịp thời." (Hê-bơ-rơ 10:19,22; 4:16).
留言