Đọc Sách Xuất Ai Cập Ký tại 'đây'.
(22:3) Tại sao một vi phạm vào ban ngày không bị quy tội vào ban đêm?
Giết một kẻ trộm chỉ có thể được bào chữa là tự vệ khi kẻ trộm có hung khí và nguy hiểm. Trong bóng tối, một người chủ nhà không thể thấy được nếu người đột nhập có vũ khí hay không. Trong trường hợp như vậy, nguyên tắc là bảo vệ gia đình trước và đặt thắc mắc sau. Tuy nhiên, giết một kẻ trộm không trang bị khí giới vào ban ngày là không thể bào chữa được. Người chủ nhà có thể thấy được rằng không có nguy hiểm gì đến tính mạng từ một kẻ đột nhập mà không có vũ khí.
(22:16-17) Tại sao phải nộp sính lễ vì một lời dụ dỗ?
Vào thời đại này, đàn ông Hê-bơ-rơ đặt thỏa thuận cho hôn nhân của họ. Xem mục Tại sao một người cha lại bán con gái mình làm đầy tớ? (21:7-11). Tuy nhiên, một cô gái mất trinh được xem là đã “bị hỏng.” Cha của nàng không thể lấy trọn giá cho hôn nhân của nàng nữa. Trên thực tế, người đàn ông mà dụ dỗ nàng đã cướp từ cha nàng. Người đàn ông ấy phải trả tiền bồi thường và giữ cô gái làm vợ mình. Tuy nhiên, nếu người cha đánh giá rằng người đàn ông không có khả năng chu cấp cho con gái mình, người cha được quyền giữ cả sính lễ lẫn con gái mình.
(22:18) Mụ phù thủy
Là một phụ nữ với quyền năng siêu nhiên độc ác, mụ thực hành đủ loại hoạt động huyền bí như cầu hồn, xem bói và ma thuật. Tà thuật là tội lỗi phạm với Đức Chúa Trời bởi vì chúng tìm kiếm quyền năng của những linh khác Đức Chúa Trời. Đồng thời xem Phục-truyền. 18:9-14; 1 Sa-mu-ên 28.
(22:18-20) Tại sao Đức Chúa Trời lại không cho phép những phong cách sống khác?
Thờ thần tượng, giao cấu với thú vật và ma thuật đều là triệu chứng của vấn đề sâu thẳm hơn: Phản nghịch chống lại Đức Chúa Trời. Giao cấu với thú vật đã làm biến thái trật tự tự nhiên của Đức Chúa Trời về tình dục và thường sẽ chào đón những tà đạo bái vật của ngoại giáo hoặc tôn thờ tín ngưỡng phồn thực – chối bỏ sự thờ phượng chân thực. Ma thuật thay thế sự tin cậy vào Đức Giê-hô-va bằng sự tin cậy vào các linh và thần chú. Là những tấn công trực tiếp đến đường lối của Đức Giê-hô-va, những hành vi này bị xử phạt với tội chết.
(22:21) Người tha hương
Người dân ngoại sống trong Y-sơ-ra-ên, là tầng lớp thiệt thòi giống như người Y-sơ-ra-ên đã sống tại Ai Cập. Đức Chúa Trời kêu gọi đối xử đúng đắn với phép tắc và công lý chung cho người tha hương (23:9) nhưng yêu cầu tiêu diệt những người dân ngoại thờ thần tượng (c. 20; Phục-truyền. 7:1-6).
(22:25) Cho vay tính lãi có gì sai?
Mạng lệnh này tập trung vào giúp đỡ người nghèo hơn là định ra đạo đức kinh doanh. Kiếm tiền lời từ sự đầu tư của mình không bị cấm đoán (xem Ma-thi-ơ 25:17). Nhưng chúng ta nên đối xử với những người gặp hoạn nạn với lòng trắc ẩn hơn là coi họ như cơ hội để kiếm chút đồng lời. Đấng Christ thúc dục các tín đồ của Ngài cho người nghèo vay không lãi, thậm chí xem hẳn khoản vay như là một món quà tặng (xem Lu-ca 6:34-35).
Yorumlar