Đọc Sáng Thế Ký đoạn 2 tại đây.
(2:2) Tại sao Đức Chúa Trời lại nghỉ ngơi?
Không phải vì Ngài mệt mỏi. Một Đức Chúa Trời toàn năng không cần phải nghỉ ngơi. Có thể Đức Chúa Trời ngưng làm việc để đánh dấu khoảng chia cắt giữa sự sáng tạo và những công việc khác của Ngài trên thế gian. Vì bất kì lí do gì, một điều rõ ràng là Đức Chúa Trời đã lập ra một kiểu mẫu mà Ngài muốn con người nêu theo - rằng họ sẽ nghỉ một ngày trong bảy ngày, biệt ra làm thánh cho Ngài.
(2:5-7) Có phải thực vật đến sau con người?
Không. Sau khi theo dõi sự sáng tạo của vũ trụ (đ. 1), chủ đề được thu hẹp lại để tập trung vào vị trí mà con người được đặt trong vũ trụ này. Hai loài thực vật được nhắc đến tại đây - bụi cây mọc ngoài đồng và ngọn cỏ mọc trong ruộng. Đây không giống như loài cây cỏ được nhắc trước kia. Hơn thế, những loài thực vật này là tiền lệ của gai góc và cây tật lê (3:18).
(2:7) Tại sao Đức Chúa Trời dựng nên con người từ bụi đất?
Từ quyền năng của Đức Chúa Trời không thôi - sinh khí Ngài hà - là nguồn gốc của mọi sinh vật. Con người được dựng từ cát bụi của mặt đất cho thấy sự tương đồng với con vật, đối lập với sự tương đồng về tâm linh với Đức Chúa Trời (1:26). Nó cũng gợi ý đến số phận của con người sau khi sa ngã - rằng họ sẽ trở về với cát bụi (3:19).
(2:8) Vườn Ê-đen đã ở đâu?
Ê-đen có thể ở Mê-sô-pô-ta-mi cổ đại (Irag hiện đại) hay là một khu vực bao quanh Mê-sô-pô-ta-mi và kéo dài đến Ai-cập và Ê-thê-ô-pi.
(2:9) Trái của cây sự sống và biết mọi điều là như thế nào?
Loại trái này được nhắc đến là trải nghiệm hay tham dự điều gì đó. Cặp đôi nhận biết được điều ác khi họ trải nghiệm nó qua việc không nghe lời Đức Chúa Trời. Hai cây này là biểu tượng bề ngoài của trạng thái bề trong. Vì thế, cây sự sống chỉ có thể được sử dụng khi cặp đôi có sự sống (xem Khải. 2:7; 22:2, 14, 19).
(2:17) Có gì sai với biết thiện và ác?
Không gì cả, trừ khi nó thể hiện sự độc lập khỏi hay sự chống đối Đức Chúa Trời. Mặc dù ta không biết lí do của Đức Chúa Trời cho mạng lệnh của Ngài, nó có vẻ hoạt động như một cách thử nghiệm sự vâng lời của con người. Đó là sự không vâng lời, một cách cá nhân nhận biết điều ác, đã đem đến tội lỗi và sự chết vào trong thế gian (xem Rô. 5:12-21).
(2:18-22) Tại sao sự sáng tạo người nữ lại độc đáo như vậy?
Chính Đức Chúa Trời kết luận rằng người nam ở một mình là không tốt. Trong khi động vật và những sinh vật khác được sáng tạo theo cặp, Ngài cho phép A-đam nhận ra rằng ông cần có sự thông công, tình bằng hữu và sự thân mật từ một sinh vật tương tự như chính mình. Vì thế Đức Chúa Trời làm nên một người giúp đỡ. Điều này không có nghĩa người nữ thấp kém hơn người nam hay họ được thiết kế chỉ để làm phụ tá cho người nam. Từ giúp đỡ có thể được hiểu chính xác hơn là sức mạnh hay năng lực, vì vậy người nữ tương xứng với người nam. Nhiều khi chính Đức Chúa Trời cũng được liên hệ với những câu gọi như giúp đỡ hay sức mạnh (ví dụ như Thi. 33:20). Bởi vậy, Đức Chúa Trời làm nên người nữ cho người nam là ngang hàng và là bạn đồng hành trọn đời. Nàng được làm từ một xương sườn của chàng, có thể cho thấy sự phụ thuộc lẫn nhau. Nàng phụ thuộc vào chàng; người nam phụ thuộc vào người nữ để sinh ra mình. Nhiều quan sát trong ngôn ngữ sớm nhất ở Mê-sô-pô-ta-mi, Sa-ma-ri, từ xương sườn đồng thời cũng có nghĩa là sự sống.
(2:24) Lý do cho sự kết hôn là gì?
Sự hỗn loạn trong những mối quan hệ cá nhân đến từ việc bắt cặp cẩu thả, ngẫu nhiên và hững hờ. Sự gắn kết chặt chẽ một gia đình mang lại cho xã hội sẽ bị tan rã. Để đem lại một nền tảng chắc chắn cho gia đình, Đức Chúa Trời thiết lập nên giao ước trọn đời và mối quan hệ giữa một người nam và một người nữ. Đức Chúa Trời định ý rằng sự thể hiện toàn diện nhất và thỏa mãn nhất của câu nói cả hai trở nên một thịt được tìm thấy ở trong một mối hôn nhân.
(2:25) Tại sao sự trần truồng không làm họ ngượng ngùng?
Bản thân sự trần truồng không phải là tội lỗi hay lí do để cảm thấy hổ thẹn. Chỉ khi cặp đôi đầu tiên sa ngã vào tội lỗi mà họ thấy xấu hổ trong sự trần truồng của mình. Điều này không có nghĩa họ thiếu sự xét đoán trước khi họ được giới thiệu với sự hổ thẹn. Tội lỗi đã làm biến dạng điều mà Đức Chúa Trời đã định là đẹp đẽ, không ảnh hưởng bởi sự sợ hãi hay mặc cảm.
Komentar