Tại sao Đức Chúa Trời chọn Xứ Thánh làm quê hương của Chúa Cứu Thế?
Chúng ta không hiểu rõ lý do Đức Chúa Trời chọn Y-sơ-ra-ên làm nơi phát khởi ân sủng cứu độ nhân loại. Chúng ta cũng không thể hiểu được tại sao Đức Chúa Trời chọn chúng ta làm con của Ngài. Nhưng chỉ bởi đức tin trong Chúa Cứu Thế Giê-xu, chúng ta hưởng nhận trọn vẹn tình yêu của Đức Chúa Trời và lan truyền tình yêu ấy cho mọi người.
Để hiểu rõ hơn về cuộc đời Chúa Cứu Thế Giê-xu, Bầy Nhỏ xin chia sẻ với các bạn về quê hương của Ngài, Xứ Thánh Pa-lét-tin.
Link tài liệu Chúa Chúng Ta: https://drive.google.com/drive/folders/1mjaOgwwPV4JmB_AkT-v_k4AUifZeESH5?usp=sharing
-----
0:00 - Mở Đầu
0:32 - Ôn bài 7: Chúa Chúng Ta
3:23 - Xứ Thánh trên bản đồ
4:02 - Xứ Thánh chia thành các vùng
5:16 - Vùng sông nước Giô-đanh
7:01 - Cuộc đời của Chúa Giê-xu trên Xứ Thánh
8:57 - Từ vùng đất nhỏ hình thành Vương Quốc của Đức Tin, Hi Vọng và Tình Yêu
9:54 - Kết Luận
-----
Intro & Outro 🎜: Good For The Soul - by Asher Fulero
Ambient 🎜: Drifting at 432 Hz - by Unicorn Heads
-----
Xứ Pa-lét-tin
Trong khoảng 33 năm trên đất, Chúa chỉ sống và hoạt động trong xứ Pa-lét-tin, quê hương phần xác của Ngài.
Xứ Pa-lét-tin thuộc châu Á, nhưng nằm ở giao điểm của ba châu lục Âu, Á, Phi. Lúc ấy đế quốc La Mã gồm vùng đất thuộc ba châu lục bao chung quanh biển địa Trung Hải. Pa-lét-tin nằm ở bên bờ phía đông Địa Trung Hải, cách thủ đô La Mã khoảng 2400km.
Phạm vi và đường biên giới của Xứ Thánh thay đổi không ngừng. Vào thời Chúa Cứu Thế, vùng sinh sống của người Do Thái tại Pa-lét-tin từ bắc tới nam chỉ khoảng 190 km; bề ngang chỗ rộng nhất chỉ nhỉnh hơn 90 km. Dòng sông Giô-đanh bắt nguồn từ vùng núi phía bắc chảy xuống phía nam, chia Pa-lét-tin làm hai phần. Phía bắc có Biển Ga-li-lê, phía Nam, nước sông đổ vào Biển Chết. Thật ra, Ga-li-lê chỉ là một hồ nước ngọt dài 20km, rộng 12km, còn Biển Chết là hồ nước mặn lớn hơn. Nhưng người Do Thái xem hai hồ này là biển, còn Địa Trung Hải họ gọi là Biển Lớn. Vùng sông nước Giô-đanh là một trong những nơi kì lạ và lý thú nhất thế giới.
Pa-lét-tin được chia thành nhiều vùng nhỏ. Bên bờ tây sông Giô-đanh phía bắc là Ga-li-lê, phía nam là Giu-đê; ở giữa có Sa-ma-ri, không thuộc dân Do Thái. Bên bờ Đông có I-tu-rê phía bắc và Bê-rê ở phía Nam; ở giữa có vùng Đê-ca-pô-lơ cũng của dân ngoại. Vùng của người Do Thái gần như bao quanh hai “biển nhỏ”: Phía Bắc, hồ nhỏ hơn, nước ngọt, đất đai màu mở, cây cỏ xanh tươi. Phía nam, hồ lớn hơn, nước mặn, đất đai sỏi đá, khô cằn.
Có 4 địa điểm gắn liền với đời sống và chức vụ của Chúa Giê-xu, đều nằm phía tây sông Giô-đanh. Phía nam, thuộc vùng Giu-đê có làng Bết-lê-hem, nơi Chúa Giêxu được sinh ra, và thành Giê-ru-sa-lem, nơi Chúa chết. Phía bắc, thuộc vùng Ga-li-lê, có làng Na-xa-rét, nơi Chúa sống và thành Ca-pê-na-um, trung tâm truyền giáo của Chúa.
Chúa chúng ta chỉ thi hành chức vụ trên đất trong ba năm. Năm đầu - Năm Chuẩn Bị, và năm thứ ba - Năm Khổ Nạn, Chúa đi lại giới hạn trong vùng Giu-đê và Bê-rê, dành nhiều thời gian cho việc huấn luyện các môn đồ thân tín và làm những việc riêng đặc biệt để hoàn tất chương trình cứu chuộc loài người. Năm thứ hai - năm Mến Mộ, chỉ một năm ngắn ngủi – và chỉ trong vùng Ga-li-lê nhỏ bé, Ngài đi lại giảng dạy, làm nhiều phép lạ, chữa tật bệnh, trừ quỉ… Vương quốc của Đức Tin, Hi Vọng và Tình Thương của Ngài đã nẩy sinh trong lòng một thế giới bạo tàn, hư vong, vô vọng; rồi nhanh chóng phát triển khắp thế giới.
Dầu chỉ in dấu chân trên một vùng đất nhỏ bé, nhưng Chúa Giê-xu đang thể hiện sự sống của Ngài khắp muôn dân, muôn nước. Ngày nay, không một xó xỉnh nào của trái đất không có bóng dáng của Giê-xu Na-xa-rét; không một con người nào của nhân loại mà không chịu ảnh hưởng sâu đậm của người Thợ Mộc xứ Ga-li-lê.
Comments